阮 ruǎn 郎 láng 归 guī 题 tí 倦 juàn 绣 xiù 士 shì 女 nǚ 图 tú - - 吴 wú 宽 kuān
日 rì 高 gāo 碧 bì 树 shù 午 wǔ 阴 yīn 圆 yuán 。 。
绣 xiù 床 chuáng 人 rén 未 wèi 眠 mián 。 。
回 huí 文 wén 锦 jǐn 字 zì 彩 cǎi 丝 sī 缠 chán 。 。
停 tíng 针 zhēn 还 hái 怅 chàng 然 rán 。 。
飞 fēi 絮 xù 底 dǐ , , 落 luò 花 huā 边 biān 。 。
青 qīng 春 chūn 将 jiāng 暮 mù 天 tiān 。 。
玉 yù 人 rén 一 yī 去 qù 不 bù 知 zhī 还 hái 。 。
难 nán 将 jiāng 幽 yōu 恨 hèn 传 chuán 。 。
阮郎归 题倦绣士女图。明代。吴宽。日高碧树午阴圆。 绣床人未眠。 回文锦字彩丝缠。 停针还怅然。 飞絮底,落花边。 青春将暮天。 玉人一去不知还。 难将幽恨传。