送 sòng 妓 jì 人 rén 出 chū 家 jiā - - 杨 yáng 郇 huán 伯 bó
尽 jǐn 出 chū 花 huā 钿 diàn 与 yǔ 四 sì 邻 lín , , 云 yún 鬟 huán 剪 jiǎn 落 luò 厌 yàn 残 cán 春 chūn 。 。
暂 zàn 惊 jīng 风 fēng 烛 zhú 难 nán 留 liú 世 shì , , 便 biàn 是 shì 莲 lián 花 huā 不 bù 染 rǎn 身 shēn 。 。
贝 bèi 叶 yè 欲 yù 翻 fān 迷 mí 锦 jǐn 字 zì , , 梵 fàn 声 shēng 初 chū 学 xué 误 wù 梁 liáng 尘 chén 。 。
从 cóng 今 jīn 艳 yàn 色 sè 归 guī 空 kōng 后 hòu , , 湘 xiāng 浦 pǔ 应 yīng 无 wú 解 jiě 佩 pèi 人 rén 。 。
送妓人出家。唐代。杨郇伯。尽出花钿与四邻,云鬟剪落厌残春。 暂惊风烛难留世,便是莲花不染身。 贝叶欲翻迷锦字,梵声初学误梁尘。 从今艳色归空后,湘浦应无解佩人。