赋 fù 得 dé 垂 chuí 杨 yáng 送 sòng 客 kè - - 林 lín 鸿 hóng
客 kè 路 lù 垂 chuí 杨 yáng 最 zuì 有 yǒu 情 qíng , , 暖 nuǎn 风 fēng 吹 chuī 绿 lǜ 渐 jiàn 冥 míng 冥 míng 。 。
雨 yǔ 深 shēn 炀 yáng 帝 dì 宫 gōng 前 qián 见 jiàn , , 月 yuè 落 luò 桓 huán 伊 yī 笛 dí 里 lǐ 听 tīng 。 。
叶 yè 暗 àn 乍 zhà 堪 kān 藏 cáng 乳 rǔ 燕 yàn , , 花 huā 飞 fēi 终 zhōng 恨 hèn 化 huà 浮 fú 萍 píng 。 。
分 fēn 携 xié 欲 yù 折 zhé 长 cháng 条 tiáo 赠 zèng , , 愁 chóu 绝 jué 河 hé 桥 qiáo 酒 jiǔ 幔 màn 青 qīng 。 。
赋得垂杨送客。明代。林鸿。客路垂杨最有情,暖风吹绿渐冥冥。 雨深炀帝宫前见,月落桓伊笛里听。 叶暗乍堪藏乳燕,花飞终恨化浮萍。 分携欲折长条赠,愁绝河桥酒幔青。