阮 ruǎn 郎 láng 归 guī 其 qí 一 yī 次 cì 韵 yùn 欧 ōu 阳 yáng 公 gōng - - 夏 xià 言 yán
小 xiǎo 楼 lóu 临 lín 苑 yuàn 对 duì 青 qīng 山 shān 。 。
朱 zhū 门 mén 草 cǎo 色 sè 闲 xián 。 。
隔 gé 花 huā 时 shí 有 yǒu 佩 pèi 珊 shān 珊 shān 。 。
秋 qiū 千 qiān 杨 yáng 柳 liǔ 间 jiān 。 。
新 xīn 绿 lǜ 暗 àn , , 乱 luàn 红 hóng 残 cán 。 。
慵 yōng 妆 zhuāng 低 dī 翠 cuì 鬟 huán 。 。
日 rì 长 cháng 春 chūn 困 kùn 减 jiǎn 芳 fāng 颜 yán 。 。
无 wú 人 rén 独 dú 倚 yǐ 栏 lán 。 。
阮郎归 其一 次韵欧阳公。明代。夏言。小楼临苑对青山。 朱门草色闲。 隔花时有佩珊珊。 秋千杨柳间。 新绿暗,乱红残。 慵妆低翠鬟。 日长春困减芳颜。 无人独倚栏。