木 mù 兰 lán 花 huā 令 lìng 其 qí 二 èr 睡 shuì 起 qǐ 感 gǎn 事 shì - - 夏 xià 言 yán
闭 bì 门 mén 那 nà 管 guǎn 风 fēng 和 hé 雨 yǔ 。 。
无 wú 奈 nài 黄 huáng 鹂 lí 啼 tí 碧 bì 树 shù 。 。
一 yī 场 chǎng 春 chūn 梦 mèng 竟 jìng 难 nán 明 míng , , 千 qiān 里 lǐ 家 jiā 山 shān 更 gèng 何 hé 处 chǔ 。 。
怀 huái 抱 bào 无 wú 端 duān 谁 shuí 可 kě 语 yǔ 。 。
闲 xián 拈 niān 世 shì 事 shì 从 cóng 头 tóu 数 shù 。 。
愁 chóu 如 rú 急 jí 浪 làng 滚 gǔn 将 jiāng 来 lái , , 身 shēn 似 shì 弱 ruò 云 yún 飞 fēi 不 bù 去 qù 。 。
木兰花令 其二 睡起感事。明代。夏言。闭门那管风和雨。 无奈黄鹂啼碧树。 一场春梦竟难明,千里家山更何处。 怀抱无端谁可语。 闲拈世事从头数。 愁如急浪滚将来,身似弱云飞不去。