临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 春 chūn 尽 jǐn - - 徐 xú 尔 ěr 铉 xuàn
春 chūn 光 guāng 不 bù 奈 nài 人 rén 烦 fán 恼 nǎo , , 夜 yè 来 lái 也 yě 动 dòng 归 guī 心 xīn 。 。 轻 qīng 纱 shā 敲 qiāo 雨 yǔ 湿 shī 窗 chuāng 明 míng , , 风 fēng 多 duō 花 huā 有 yǒu 恨 hèn , , 林 lín 暗 àn 蝶 dié 无 wú 情 qíng 。 。
竹 zhú 杖 zhàng 闲 xián 携 xié 随 suí 径 jìng 去 qù , , 斜 xié 阳 yáng 一 yī 派 pài 松 sōng 声 shēng 。 。 茶 chá 旗 qí 酒 jiǔ 阵 zhèn 破 pò 愁 chóu 城 chéng , , 借 jiè 云 yún 邀 yāo 片 piàn 月 yuè , , 倩 qiàn 鸟 niǎo 唤 huàn 新 xīn 晴 qíng 。 。
临江仙 · 春尽。明代。徐尔铉。春光不奈人烦恼,夜来也动归心。轻纱敲雨湿窗明,风多花有恨,林暗蝶无情。 竹杖闲携随径去,斜阳一派松声。茶旗酒阵破愁城,借云邀片月,倩鸟唤新晴。