伤 shāng 蒋 jiǎng 校 jiào 书 shū 德 dé 山 shān - - 黄 huáng 滔 tāo
谁 shuí 到 dào 双 shuāng 溪 xī 溪 xī 岸 àn 傍 bàng , , 与 yǔ 招 zhāo 魂 hún 魄 pò 上 shàng 苍 cāng 苍 cāng 。 。
世 shì 间 jiān 无 wú 树 shù 胜 shèng 青 qīng 桂 guì , , 陇 lǒng 上 shàng 有 yǒu 花 huā 唯 wéi 白 bái 杨 yáng 。 。
秦 qín 苑 yuàn 火 huǒ 然 rán 新 xīn 赋 fù 在 zài , , 越 yuè 城 chéng 山 shān 秀 xiù 故 gù 居 jū 荒 huāng 。 。
如 rú 何 hé 万 wàn 古 gǔ 雕 diāo 龙 lóng 手 shǒu , , 独 dú 是 shì 相 xiàng 如 rú 识 shí 汉 hàn 皇 huáng 。 。
伤蒋校书德山。唐代。黄滔。谁到双溪溪岸傍,与招魂魄上苍苍。 世间无树胜青桂,陇上有花唯白杨。 秦苑火然新赋在,越城山秀故居荒。 如何万古雕龙手,独是相如识汉皇。