临 lín 江 jiāng 仙 xiān sāi 塞 shàng 上 - - 韩 hán 邦 bāng 奇 qí
烽 fēng 火 huǒ 戍 shù 楼 lóu 明 míng 万 wàn 里 lǐ , , 昏 hūn 昏 hūn 漠 mò 月 yuè 萧 xiāo 关 guān 。 。
数 shù 声 shēng 羌 qiāng 笛 dí 夜 yè 漫 màn 漫 màn 。 。
边 biān 愁 chóu 听 tīng 不 bù 尽 jìn , , 乡 xiāng 泪 lèi 望 wàng 潸 shān 然 rán 。 。
逢 féng 人 rén 莫 mò 说 shuō 封 fēng 侯 hóu 事 shì , , 暮 mù 云 yún 白 bái 骨 gǔ 沙 shā 寒 hán 。 。
暖 nuǎn 河 hé 流 liú 血 xiě 几 jǐ 时 shí 乾 gān 。 。
将 jiāng 军 jūn 多 duō 庙 miào 算 suàn , , 不 bù 久 jiǔ 凯 kǎi 歌 gē 还 hái 。 。
临江仙 塞上。明代。韩邦奇。烽火戍楼明万里,昏昏漠月萧关。 数声羌笛夜漫漫。 边愁听不尽,乡泪望潸然。 逢人莫说封侯事,暮云白骨沙寒。 暖河流血几时乾。 将军多庙算,不久凯歌还。