迎 yíng 春 chūn 乐 lè 其 qí 一 yī - - 方 fāng 千 qiān 里 lǐ
参 cēn 差 cī 凤 fèng 铎 duó 鸣 míng 高 gāo 屋 wū 。 。
渐 jiàn 惊 jīng 觉 jué 、 qīng 清 mián 眠 shú 熟 。 。
看 kàn 夕 xī 阳 yáng 倒 dào 影 yǐng 花 huā 阴 yīn 速 sù 。 。
双 shuāng 燕 yàn 子 zi 、 guī 归 lái 来 sù 宿 。 。
几 jǐ 曲 qū 危 wēi 肠 cháng 愁 chóu 易 yì 束 shù 。 。
问 wèn 雪 xuě 鬓 bìn 、 hé 何 shí 时 zhòng 重 lǜ 绿 。 。
料 liào 想 xiǎng 此 cǐ 情 qíng 同 tóng , , 应 yīng 暗 àn 损 sǔn 、 xiāng 香 jī 肌 yù 玉 。 。
迎春乐 其一。宋代。方千里。参差凤铎鸣高屋。 渐惊觉、清眠熟。 看夕阳倒影花阴速。 双燕子、归来宿。 几曲危肠愁易束。 问雪鬓、何时重绿。 料想此情同,应暗损、香肌玉。