奉 fèng 酬 chóu 端 duān 公 gōng 春 chūn 雪 xuě 见 jiàn 寄 jì - - 杨 yáng 巨 jù 源 yuán
造 zào 化 huà 多 duō 情 qíng 状 zhuàng 物 wù 亲 qīn , , 剪 jiǎn 花 huā 铺 pù 玉 yù 万 wàn 重 chóng 新 xīn 。 。
闲 xián 飘 piāo 上 shàng 路 lù 呈 chéng 丰 fēng 岁 suì , , 狂 kuáng 舞 wǔ 中 zhōng 庭 tíng 学 xué 醉 zuì 春 chūn 。 。
兴 xìng 逸 yì 何 hé 妨 fáng 寻 xún 剡 shàn 客 kè , , 唱 chàng 高 gāo 还 hái 肯 kěn 寄 jì 巴 bā 人 rén 。 。
遥 yáo 知 zhī 独 dú 立 lì 芝 zhī 兰 lán 阁 gé , , 满 mǎn 眼 yǎn 清 qīng 光 guāng 压 yā 俗 sú 尘 chén 。 。
奉酬端公春雪见寄。唐代。杨巨源。造化多情状物亲,剪花铺玉万重新。 闲飘上路呈丰岁,狂舞中庭学醉春。 兴逸何妨寻剡客,唱高还肯寄巴人。 遥知独立芝兰阁,满眼清光压俗尘。