寻 xún 芳 fāng 草 cǎo · · 本 běn 意 yì - - 丁 dīng 澎 pēng
嫩 nèn 碧 bì 微 wēi 烟 yān 笼 lóng 。 。 踏 tà 青 qīng 时 shí 、 fāng 芳 fēi 菲 shuí 谁 gòng 共 xiù 。 。 绣 xié 鞋 ér 儿 què 、 bèi 却 xiāng 被 chén 香 yōng 尘 wǎn 拥 bú 。 。 挽 zhù 不 wáng 住 sūn 、 mèng 王 孙 梦 。 。
拾 shí 翠 cuì 几 jǐ 寻 xún 思 sī , , 笑 xiào 然 rán 着 zhe 、 hé 合 huān 欢 xián 闲 nòng 弄 qiàn 。 。 茜 qún 裙 piāo 飘 liāo 、 dé 撩 qiáng 得 wēi 蔷 dòng 薇 líng 动 luàn 。 。 零 le 乱 chāi 了 tóu 、 fèng 钗 头 凤 。 。
寻芳草 · 本意。清代。丁澎。嫩碧微烟笼。踏青时、芳菲谁共。绣鞋儿、却被香尘拥。挽不住、王孙梦。 拾翠几寻思,笑然着、合欢闲弄。茜裙飘、撩得蔷薇动。零乱了、钗头凤。