浣 huàn 溪 xī 纱 shā · · 重 chóng 阳 yáng 橐 tuó 园 yuán 召 zhào 客 kè 徵 zhēng 诗 shī , , 余 yú 无 wú 以 yǐ 应 yīng , , 因 yīn 谢 xiè 不 bù 往 wǎng 。 。 却 què 成 chéng 二 èr 调 diào - - 叶 yè 恭 gōng 绰 chuò
镇 zhèn 日 rì 秋 qiū 风 fēng 只 zhǐ 自 zì 忙 máng 。 。 吟 yín 蛩 qióng 哀 āi 雁 yàn 费 fèi 平 píng 章 zhāng 。 。 新 xīn 来 lái 萸 yú 菊 jú 也 yě 都 dōu 荒 huāng 。 。
久 jiǔ 分 fēn 残 cán 年 nián 无 wú 笑 xiào 口 kǒu , , 更 gèng 堪 kān 佳 jiā 景 jǐng 触 chù 愁 chóu 肠 cháng 。 。 人 rén 生 shēng 销 xiāo 得 dé 几 jǐ 重 chóng 阳 yáng 。 。
浣溪纱·重阳橐园召客徵诗,余无以应,因谢不往。却成二调。清代。叶恭绰。镇日秋风只自忙。吟蛩哀雁费平章。新来萸菊也都荒。 久分残年无笑口,更堪佳景触愁肠。人生销得几重阳。