醉 zuì 花 huā 阴 yīn · · 次 cì 李 lǐ 漱 shù 玉 yù 韵 yùn - - 吴 wú 湖 hú 帆 fān
一 yī 炷 zhù 芙 fú 蓉 róng 熏 xūn 寝 qǐn 昼 zhòu 。 。 倦 juàn 卧 wò 偎 wēi 驯 xún 兽 shòu 。 。 红 hóng 药 yào 醉 zuì 东 dōng 风 fēng , , 宿 sù 酒 jiǔ 延 yán 酲 chéng , , 荡 dàng 漾 yàng 春 chūn 心 xīn 透 tòu 。 。
寻 xún 思 sī 梦 mèng 里 lǐ 相 xiāng 逢 féng 后 hòu 。 。 有 yǒu 旧 jiù 香 xiāng 沾 zhān 袖 xiù 。 。 却 què 恼 nǎo 蝶 dié 纷 fēn 飞 fēi , , 花 huā 底 dǐ 撩 liāo 情 qíng , , 不 bù 管 guǎn 人 rén 消 xiāo 瘦 shòu 。 。
醉花阴 · 次李漱玉韵。清代。吴湖帆。一炷芙蓉熏寝昼。倦卧偎驯兽。红药醉东风,宿酒延酲,荡漾春心透。 寻思梦里相逢后。有旧香沾袖。却恼蝶纷飞,花底撩情,不管人消瘦。