更 gēng 漏 lòu 子 zi 春 chūn 晚 wǎn - - 杜 dù 文 wén 澜 lán
楝 liàn 花 huā 残 cán , , 梅 méi 雨 yǔ 逗 dòu 。 。
枝 zhī 上 shàng 老 lǎo 红 hóng 吹 chuī 瘦 shòu 。 。
寒 hán 欲 yù 尽 jǐn , , 夜 yè 无 wú 聊 liáo 。 。
倚 yǐ 阑 lán 吹 chuī 洞 dòng 箫 xiāo 。 。
芳 fāng 思 sī 歇 xiē , , 怨 yuàn 蝴 hú 蝶 dié 。 。
惆 chóu 怅 chàng 饯 jiàn 春 chūn 时 shí 节 jié 。 。
春 chūn 有 yǒu 信 xìn , , 去 qù 仍 réng 还 hái 。 。
征 zhēng 人 rén 长 zhǎng 玉 yù 关 guān 。 。
更漏子 春晚。清代。杜文澜。楝花残,梅雨逗。 枝上老红吹瘦。 寒欲尽,夜无聊。 倚阑吹洞箫。 芳思歇,怨蝴蝶。 惆怅饯春时节。 春有信,去仍还。 征人长玉关。