桃 táo 源 yuán 忆 yì 故 gù 人 rén 春 chūn 寒 hán - - 李 lǐ 雯 wén
无 wú 聊 liáo 独 dú 自 zì 探 tàn 春 chūn 早 zǎo , , 花 huā 影 yǐng 今 jīn 朝 zhāo 风 fēng 悄 qiāo 。 。
吹 chuī 透 tòu 越 yuè 梅 méi 多 duō 少 shǎo , , 两 liǎng 点 diǎn 青 qīng 山 shān 小 xiǎo 。 。
凄 qī 清 qīng 绣 xiù 户 hù 人 rén 难 nán 到 dào , , 惟 wéi 有 yǒu 一 yī 庭 tíng 春 chūn 鸟 niǎo 。 。
掩 yǎn 着 zhe 银 yín 屏 píng 正 zhèng 好 hǎo , , 帘 lián 外 wài 馀 yú 香 xiāng 袅 niǎo 。 。
桃源忆故人 春寒。清代。李雯。无聊独自探春早,花影今朝风悄。 吹透越梅多少,两点青山小。 凄清绣户人难到,惟有一庭春鸟。 掩着银屏正好,帘外馀香袅。