虞 yú 美 měi 人 rén · · 遣 qiǎn 怀 huái - - 宋 sòng 琬 wǎn
一 yī 从 cóng 勘 kān 破 pò 邯 hán 郸 dān 梦 mèng 。 。 遇 yù 饮 yǐn 长 cháng 须 xū 痛 tòng 。 。 醉 zuì 乡 xiāng 只 zhī 道 dào 可 kě 藏 cáng 愁 chóu 。 。 却 què 被 bèi 塞 sāi 鸿 hóng 呼 hū 起 qǐ 又 yòu 从 cóng 头 tóu 。 。
吴 wú 头 tóu 楚 chǔ 尾 wěi 经 jīng 年 nián 寓 yù 。 。 岸 àn 上 shàng 牵 qiān 船 chuán 住 zhù 。 。 非 fēi 关 guān 王 wáng 粲 càn 怯 qiè 登 dēng 楼 lóu 。 。 自 zì 是 shì 吾 wú 家 jiā 家 jiā 法 fǎ 善 shàn 悲 bēi 秋 qiū 。 。
虞美人 · 遣怀。清代。宋琬。一从勘破邯郸梦。遇饮长须痛。醉乡只道可藏愁。却被塞鸿呼起又从头。 吴头楚尾经年寓。岸上牵船住。非关王粲怯登楼。自是吾家家法善悲秋。