海 hǎi 棠 táng 春 chūn 题 tí 韩 hán 醉 zuì 白 bái 小 xiǎo 影 yǐng - - 汪 wāng 懋 mào 麟 lín
疏 shū 狂 kuáng 似 shì 尔 ěr 殊 shū 堪 kān 羡 xiàn 。 。
脱 tuō 帽 mào 坐 zuò 、 mù 目 guāng 光 rú 如 diàn 电 。 。
长 zhǎng 铗 jiá 已 yǐ 羞 xiū 弹 dàn , , 谁 shuí 耐 nài 耽 dān 书 shū 卷 juàn 。 。
壮 zhuàng 怀 huái 只 zhǐ 与 yǔ 深 shēn 杯 bēi 恋 liàn 。 。
真 zhēn 无 wú 赖 lài 、 chūn 春 fēng 风 xiāo 消 qiǎn 遣 。 。
底 dǐ 事 shì 特 tè 荒 huāng 淫 yín , , 日 rì 昵 nì 莺 yīng 和 hé 燕 yàn 。 。
海棠春 题韩醉白小影。清代。汪懋麟。疏狂似尔殊堪羡。 脱帽坐、目光如电。 长铗已羞弹,谁耐耽书卷。 壮怀只与深杯恋。 真无赖、春风消遣。 底事特荒淫,日昵莺和燕。