鹊 què 桥 qiáo 仙 xiān 题 tí 红 hóng 绿 lǜ 梅 méi - - 沈 shěn 善 shàn 宝 bǎo
江 jiāng 南 nán 江 jiāng 北 běi , , 水 shuǐ 边 biān 月 yuè 下 xià 、 yí 一 yàng 样 héng 横 xié 斜 shū 疏 yǐng 影 。 。
昨 zuó 宵 xiāo 花 huā 底 dǐ 独 dú 寻 xún 诗 shī , , 又 yòu 惊 jīng 得 dé 、 shuāng 霜 qín 禽 mèng 梦 xǐng 醒 。 。
香 xiāng 生 shēng 绛 jiàng 雪 xuě , , 寒 hán 生 shēng 翠 cuì 袖 xiù , , 绝 jué 似 shì 罗 luó 浮 fú 仙 xiān 境 jìng 。 。
折 zhé 枝 zhī 欲 yù 寄 jì 垄 lǒng 头 tóu 云 yún , , 应 yīng 不 bù 怕 pà 、 dōng 东 fēng 风 chuī 吹 jǐn 尽 。 。
鹊桥仙 题红绿梅。清代。沈善宝。江南江北,水边月下、一样横斜疏影。 昨宵花底独寻诗,又惊得、霜禽梦醒。 香生绛雪,寒生翠袖,绝似罗浮仙境。 折枝欲寄垄头云,应不怕、东风吹尽。