伤 shāng 情 qíng 怨 yuàn 和 hé 清 qīng 真 zhēn - - 汪 wāng 东 dōng
青 qīng 梅 méi 如 rú 豆 dòu 尚 shàng 小 xiǎo 。 。 渐 jiàn 一 yī 春 chūn 花 huā 了 le 。 。 夜 yè 夜 yè 东 dōng 风 fēng , , 疏 shū 枝 zhī 临 lín 水 shuǐ 照 zhào 。 。
关 guān 河 hé 迢 tiáo 递 dì 信 xìn 杳 yǎo 。 。 恨 hèn 燕 yàn 足 zú 、 jiāng 将 shū 书 nán 难 dào 到 zhǐ 。 。 只 kǒng 恐 guī 归 chí 迟 shū , , 输 tā 他 chūn 春 qù 去 zǎo 早 。 。
伤情怨和清真。清代。汪东。青梅如豆尚小。渐一春花了。夜夜东风,疏枝临水照。 关河迢递信杳。恨燕足、将书难到。只恐归迟,输他春去早。