酬 chóu 慈 cí 恩 ēn 寺 sì 文 wén 郁 yù 上 shàng 人 rén - - 贾 jiǎ 岛 dǎo
袈 jiā 裟 shā 影 yǐng 入 rù 禁 jìn 池 chí 清 qīng , , 犹 yóu 忆 yì 乡 xiāng 山 shān 近 jìn 赤 chì 城 chéng 。 。
篱 lí 落 luò 罅 xià 间 jiān 寒 hán 蟹 xiè 过 guò , , 莓 méi 苔 tái 石 shí 上 shàng 晚 wǎn 蛩 qióng 行 xíng 。 。
期 qī 登 dēng 野 yě 阁 gé 闲 xián 应 yīng 甚 shén , , 阻 zǔ 宿 sù 山 shān 房 fáng 疾 jí 未 wèi 平 píng 。 。
闻 wén 说 shuō 又 yòu 寻 xún 南 nán 岳 yuè 去 qù , , 无 wú 端 duān 诗 shī 思 sī 忽 hū 然 rán 生 shēng 。 。
酬慈恩寺文郁上人。唐代。贾岛。袈裟影入禁池清,犹忆乡山近赤城。 篱落罅间寒蟹过,莓苔石上晚蛩行。 期登野阁闲应甚,阻宿山房疾未平。 闻说又寻南岳去,无端诗思忽然生。