清 qīng 平 píng 乐 lè · · 闻 wén 贞 zhēn 白 bái 日 rì 读 dú 瑜 yú 伽 jiā 师 shī 地 dì 论 lùn , , 赋 fù 此 cǐ 代 dài 讯 xùn - - 汪 wāng 东 dōng
形 xíng 骸 hái 为 wèi 累 lèi 。 。 入 rù 世 shì 求 qiú 超 chāo 世 shì 。 。 面 miàn 壁 bì 嵩 sōng 高 gāo 仁 rén 者 zhě 事 shì 。 。 方 fāng 寸 cùn 终 zhōng 无 wú 住 zhù 地 dì 。 。
眼 yǎn 前 qián 撩 liáo 乱 luàn 空 kōng 花 huā 。 。 一 yī 窗 chuāng 风 fēng 雪 xuě 交 jiāo 加 jiā 。 。 我 wǒ 欲 yù 忏 chàn 除 chú 绮 qǐ 语 yǔ , , 相 xiāng 从 cóng 熟 shú 习 xí 瑜 yú 伽 jiā 。 。
清平乐 · 闻贞白日读瑜伽师地论,赋此代讯。清代。汪东。形骸为累。入世求超世。面壁嵩高仁者事。方寸终无住地。 眼前撩乱空花。一窗风雪交加。我欲忏除绮语,相从熟习瑜伽。