小 xiǎo 重 chóng 山 shān 令 lìng - - 周 zhōu 岸 àn 登 dēng
一 yī 镜 jìng 春 chūn 漪 yī 映 yìng 秀 xiù 眉 méi 。 。 风 fēng 光 guāng 争 zhēng 得 de 似 shì 、 yǔ 语 ér 儿 xī 溪 lǜ 。 。 绿 mí 迷 hóng 红 zuì 醉 luàn 乱 yīng 莺 tí 啼 héng 。 。 横 táng 塘 wài 外 xī 、 chī 溪 xiàng 鸱 rén 向 fēi 人 飞 。 。
临 lín 水 shuǐ 暗 àn 低 dī 垂 chuí 。 。 绕 rào 堤 dī 芳 fāng 草 cǎo 碧 bì 、 liàn 恋 chūn 春 huī 晖 wáng 。 。 王 sūn 孙 yuàn 怨 duàn 断 bù 不 chéng 成 guī 归 hún 。 。 魂 xiāo 销 yě 也 fēi 、 mèng 飞 luò 梦 tiān 落 yá 天 涯 。 。
小重山令。清代。周岸登。一镜春漪映秀眉。风光争得似、语儿溪。绿迷红醉乱莺啼。横塘外、溪鸱向人飞。 临水暗低垂。绕堤芳草碧、恋春晖。王孙怨断不成归。魂销也、飞梦落天涯。