琴 qín 调 diào 相 xiāng 思 sī 引 yǐn 十 shí 月 yuè 十 shí 二 èr 夜 yè - - 易 yì 顺 shùn 鼎 dǐng
玉 yù 貌 mào 仍 réng 同 tóng 雪 xuě 一 yì 般 bān 。 。
桃 táo 红 hóng 略 lüè 减 jiǎn 别 bié 时 shí 颜 yán 。 。
任 rèn 凭 píng 憔 qiáo 悴 cuì , , 也 yě 尽 jǐn 彀 gòu 郎 láng 看 kàn 。 。
小 xiǎo 影 yǐng 如 rú 魂 hún 当 dàng 月 yuè 坐 zuò , , 花 huā 间 jiān 不 bù 信 xìn 是 shì 人 rén 间 jiān 。 。
抱 bào 来 lái 才 cái 慰 wèi , , 真 zhēn 个 gè 未 wèi 成 chéng 烟 yān 。 。
琴调相思引 十月十二夜。清代。易顺鼎。玉貌仍同雪一般。 桃红略减别时颜。 任凭憔悴,也尽彀郎看。 小影如魂当月坐,花间不信是人间。 抱来才慰,真个未成烟。