三 sān 像 xiàng 寺 sì 酬 chóu 元 yuán 秘 mì 书 shū - - 赵 zhào 嘏 gǔ
官 guān 总 zǒng 芸 yún 香 xiāng 阁 gé 署 shǔ 崇 chóng , , 可 kě 怜 lián 诗 shī 句 jù 落 luò 春 chūn 风 fēng 。 。
偶 ǒu 然 rán 侍 shì 坐 zuò 水 shuǐ 声 shēng 里 lǐ , , 还 hái 许 xǔ 醉 zuì 吟 yín 松 sōng 影 yǐng 中 zhōng 。 。
车 chē 马 mǎ 照 zhào 来 lái 红 hóng 树 shù 合 hé , , 烟 yān 霞 xiá 咏 yǒng 尽 jǐn 翠 cuì 微 wēi 空 kōng 。 。
不 bù 因 yīn 高 gāo 寺 sì 闲 xián 回 huí 首 shǒu , , 谁 shuí 识 shí 飘 piāo 飘 piāo 一 yī 塞 sài 翁 wēng 。 。
三像寺酬元秘书。唐代。赵嘏。官总芸香阁署崇,可怜诗句落春风。 偶然侍坐水声里,还许醉吟松影中。 车马照来红树合,烟霞咏尽翠微空。 不因高寺闲回首,谁识飘飘一塞翁。