应 yìng 天 tiān 长 zhǎng · · 用 yòng 六 liù 一 yī 翁 wēng 体 tǐ - - 胡 hú 薇 wēi 元 yuán
青 qīng 荷 hé 一 yī 叶 yè 开 kāi 妆 zhuāng 镜 jìng 。 。 蝉 chán 鬓 bìn 燕 yàn 钗 chāi 慵 yōng 未 wèi 整 zhěng 。 。 炉 lú 香 xiāng 烬 jìn , , 闲 xián 庭 tíng 静 jìng 。 。 铃 líng 语 yǔ 丁 dīng 冬 dōng 风 fēng 不 bù 定 dìng 。 。
夙 sù 酲 chéng 刚 gāng 乍 zhà 醒 xǐng 。 。 遥 yáo 忆 yì 边 biān 关 guān 愁 chóu 损 sǔn , , 昨 zuó 夜 yè 梦 mèng 魂 hún 飞 fēi 迸 bèng 。 。 见 jiàn 天 tiān 山 shān 月 yuè 影 yǐng 。 。
应天长 · 用六一翁体。清代。胡薇元。青荷一叶开妆镜。蝉鬓燕钗慵未整。炉香烬,闲庭静。铃语丁冬风不定。 夙酲刚乍醒。遥忆边关愁损,昨夜梦魂飞迸。见天山月影。