蝶 dié 恋 liàn 花 huā 鹧 zhè 鸪 gū - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
莫 mò 向 xiàng 天 tiān 涯 yá 栖 qī 苦 kǔ 竹 zhú 。 。
只 zhǐ 遇 yù 啼 tí 鹃 juān , , 归 guī 计 jì 须 xū 频 pín 属 shǔ 。 。
望 wàng 帝 dì 愁 chóu 魂 hún 魂 hún 已 yǐ 续 xù 。 。
此 cǐ 闲 xián 乐 lè 亦 yì 应 yīng 思 sī 蜀 shǔ 。 。
何 hé 事 shì 啼 tí 声 shēng 常 cháng 傍 bàng 屋 wū 。 。
解 jiě 唤 huàn 哥 gē 哥 ge , , 引 yǐn 起 qǐ 春 chūn 人 rén 独 dú 。 。
花 huā 到 dào 黄 huáng 陵 líng 千 qiān 度 dù 落 luò , , 这 zhè 回 huí 尚 shàng 忆 yì 诗 shī 人 rén 谷 gǔ 。 。
蝶恋花 鹧鸪。清代。洪亮吉。莫向天涯栖苦竹。 只遇啼鹃,归计须频属。 望帝愁魂魂已续。 此闲乐亦应思蜀。 何事啼声常傍屋。 解唤哥哥,引起春人独。 花到黄陵千度落,这回尚忆诗人谷。