柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 清 qīng 明 míng 日 rì 柬 jiǎn 步 bù 香 xiāng 妹 mèi 申 shēn 江 jiāng - - 凌 líng 祉 zhǐ 媛 yuàn
不 bù 定 dìng 阴 yīn 晴 qíng 。 。 酿 niàng 花 huā 天 tiān 气 qì , , 又 yòu 届 jiè 清 qīng 明 míng 。 。 记 jì 得 de 年 nián 时 shí , , 樱 yīng 桃 táo 花 huā 下 xià , , 同 tóng 听 tīng 莺 yīng 声 shēng 。 。
而 ér 今 jīn 隔 gé 却 què 邮 yóu 程 chéng 。 。 数 shù 不 bu 尽 jìn 、 cháng 长 tíng 亭 duǎn 短 tíng 亭 wàng 。 。 望 duàn 断 tiān 天 yá 涯 xié , , 斜 yáng 阳 fāng 芳 cǎo 草 wú , , 无 xiàn 限 lí 离 qíng 情 。 。
柳梢青 · 清明日柬步香妹申江。清代。凌祉媛。不定阴晴。酿花天气,又届清明。记得年时,樱桃花下,同听莺声。 而今隔却邮程。数不尽、长亭短亭。望断天涯,斜阳芳草,无限离情。