清 qīng 平 píng 乐 lè · · 春 chūn 归 guī - - 徐 xú 元 yuán 瑞 ruì
绣 xiù 窗 chuāng 无 wú 那 nà 。 。 自 zì 卷 juàn 帘 lián 儿 ér 坐 zuò 。 。 羞 xiū 睹 dǔ 黄 huáng 莺 yīng 枝 zhī 上 shàng 卧 wò 。 。 抛 pāo 去 qù 青 qīng 梅 méi 数 shù 颗 kē 。 。
东 dōng 风 fēng 阵 zhèn 阵 zhèn 相 xiāng 催 cuī 。 。 胭 yān 脂 zhī 满 mǎn 地 dì 苍 cāng 苔 tái 。 。 春 chūn 色 sè 依 yī 然 rán 归 guī 去 qù , , 为 wèi 谁 shuí 留 liú 下 xià 愁 chóu 来 lái 。 。
清平乐 · 春归。清代。徐元瑞。绣窗无那。自卷帘儿坐。羞睹黄莺枝上卧。抛去青梅数颗。 东风阵阵相催。胭脂满地苍苔。春色依然归去,为谁留下愁来。