雨 yǔ 中 zhōng 花 huā 令 lìng 别 bié 思 sī - - 孙 sūn 鼎 dǐng 臣 chén
芳 fāng 草 cǎo 凄 qī 迷 mí 天 tiān 外 wài 碧 bì , , 细 xì 雨 yǔ 满 mǎn 城 chéng 寒 hán 食 shí 。 。
怨 yuàn 别 bié 惊 jīng 离 lí , , 年 nián 年 nián 心 xīn 醉 zuì , , 怕 pà 见 jiàn 灞 bà 桥 qiáo 春 chūn 色 sè 。 。
清 qīng 尊 zūn 强 qiáng 就 jiù 花 huā 前 qián 席 xí , , 自 zì 扶 fú 起 qǐ 宿 sù 酲 chéng 无 wú 力 lì 。 。
一 yī 晌 shǎng 牢 láo 愁 chóu , , 一 yī 春 chūn 岑 cén 寂 jì , , 惟 wéi 有 yǒu 燕 yàn 儿 ér 知 zhī 得 dé 。 。
雨中花令 别思。清代。孙鼎臣。芳草凄迷天外碧,细雨满城寒食。 怨别惊离,年年心醉,怕见灞桥春色。 清尊强就花前席,自扶起宿酲无力。 一晌牢愁,一春岑寂,惟有燕儿知得。