蝶 dié 恋 liàn 花 huā · · 咏 yǒng 杨 yáng 梅 méi - - 徐 xú 釚 qiú
纨 wán 扇 shàn 生 shēng 风 fēng 人 rén 衣 yī 葛 gé 。 。 尝 cháng 尽 jǐn 樱 yīng 桃 táo , , 又 yòu 过 guò 黄 huáng 梅 méi 节 jié 。 。 青 qīng 李 lǐ 来 lái 禽 qín 闲 xián 抚 fǔ 帖 tiē 。 。 生 shēng 生 shēng 啮 niè 碎 suì 胭 yān 脂 zhī 雪 xuě 。 。
冰 bīng 碗 wǎn 盛 shèng 来 lái 消 xiāo 暑 shǔ 渴 kě 。 。 可 kě 似 shì 杨 yáng 家 jiā , , 佳 jiā 果 guǒ 江 jiāng 南 nán 绝 jué 。 。 点 diǎn 破 pò 绛 jiàng 唇 chún 才 cái 一 yī 撮 zuǒ 。 。 轻 qīng 罗 luó 色 sè 染 rǎn 春 chūn 纤 xiān 捏 niē 。 。
蝶恋花 · 咏杨梅。清代。徐釚。纨扇生风人衣葛。尝尽樱桃,又过黄梅节。青李来禽闲抚帖。生生啮碎胭脂雪。 冰碗盛来消暑渴。可似杨家,佳果江南绝。点破绛唇才一撮。轻罗色染春纤捏。