七 qī 娘 niáng 子 zǐ 秋 qiū 夕 xī - - 庄 zhuāng 盘 pán 珠 zhū
怕 pà 听 tīng 向 xiàng 晚 wǎn 西 xī 风 fēng 紧 jǐn 。 。 护 hù 银 yín 灯 dēng 、 yè 夜 jiǔ 久 guāng 光 cái 才 dìng 定 yàn 。 。 燕 guài 怪 lián 帘 xū 虚 chóng , , 虫 jīng 惊 qì 砌 lěng 冷 kōng 。 。 空 tíng 庭 lòu 露 bái 白 qiū 秋 wú 无 yǐng 影 。 。
近 jìn 来 lái 更 gèng 苦 kǔ 清 qīng 宵 xiāo 永 yǒng 。 。 又 yòu 添 tiān 个 gè 、 yàn 雁 ér 儿 cuī 催 bèng □ qiè 迸 píng 。 。 怯 hóng 凭 lán 红 yōng 阑 xíng , , 慵 xiāng 行 jìng 香 chūn 径 huā 。 。 春 bù 花 bìng 不 qiū 病 huā 秋 bìng 花 病 。 。
七娘子秋夕。清代。庄盘珠。怕听向晚西风紧。护银灯、夜久光才定。燕怪帘虚,虫惊砌冷。空庭露白秋无影。 近来更苦清宵永。又添个、雁儿催□迸。怯凭红阑,慵行香径。春花不病秋花病。