满 mǎn 宫 gōng 花 huā 秋 qiū 夕 xī - - 庄 zhuāng 盘 pán 珠 zhū
吹 chuī 井 jǐng 梧 wú , , 风 fēng 渐 jiàn 紧 jǐn 。 。 落 luò 叶 yè 吟 yín 虫 chóng 相 xiāng 迸 bèng 。 。 许 xǔ 多 duō 时 shí 节 jié 病 bìng 恹 yān 恹 yān , , 那 nà 更 gèng 晓 xiǎo 来 lái 浓 nóng 冷 lěng 。 。
月 yuè 华 huá 明 míng , , 更 gēng 鼓 gǔ 定 dìng 。 。 可 kě 有 yǒu 玉 yù 楼 lóu 人 rén 醒 xǐng 。 。 小 xiǎo 窗 chuāng 关 guān 了 le 又 yòu 推 tuī 开 kāi , , 犬 quǎn 吠 fèi 一 yī 帘 lián 花 huā 影 yǐng 。 。
满宫花秋夕。清代。庄盘珠。吹井梧,风渐紧。落叶吟虫相迸。许多时节病恹恹,那更晓来浓冷。 月华明,更鼓定。可有玉楼人醒。小窗关了又推开,犬吠一帘花影。