一 yī 箩 luó 金 jīn 春 chūn 晚 wǎn - - 庄 zhuāng 盘 pán 珠 zhū
春 chūn 色 sè 抛 pāo 人 rén 何 hé 处 chǔ 去 qù 。 。 若 ruò 向 xiàng 天 tiān 涯 yá , , 定 dìng 有 yǒu 人 rén 曾 céng 遇 yù 。 。 燕 yàn 子 zi 如 rú 何 hé 衔 xián 得 dé 住 zhù 。 。 柳 liǔ 条 tiáo 已 yǐ 放 fàng 漫 màn 天 tiān 絮 xù 。 。
几 jǐ 夜 yè 愁 chóu 听 tīng 帘 lián 外 wài 雨 yǔ 。 。 梦 mèng 断 duàn 罗 luó 衾 qīn , , 梅 méi 子 zǐ 青 qīng 如 rú 许 xǔ 。 。 云 yún 脚 jiǎo 不 bù 开 kāi 开 kāi 又 yòu 聚 jù 。 。 便 biàn 天 tiān 也 yě 恁 nèn 无 wú 情 qíng 绪 xù 。 。
一箩金春晚。清代。庄盘珠。春色抛人何处去。若向天涯,定有人曾遇。燕子如何衔得住。柳条已放漫天絮。 几夜愁听帘外雨。梦断罗衾,梅子青如许。云脚不开开又聚。便天也恁无情绪。