鹊 què 踏 tà 枝 zhī · · 责 zé 草 cǎo - - 陈 chén 世 shì 祥 xiáng
抹 mǒ 雨 yǔ 拖 tuō 烟 yān 愁 chóu 色 sè 重 zhòng 。 。 千 qiān 里 lǐ 长 cháng 途 tú , , 为 wéi 甚 shèn 年 nián 年 nián 种 zhǒng 。 。 惯 guàn 把 bǎ 行 xíng 人 rén 来 lái 断 duàn 送 sòng 。 。 楼 lóu 头 tóu 一 yī 望 wàng 青 qīng 无 wú 缝 fèng 。 。
狼 láng 藉 jí 好 hǎo 花 huā 铺 pù 作 zuò 供 gōng 。 。 南 nán 北 běi 东 dōng 西 xī , , 是 shì 处 chù 惟 wéi 伊 yī 横 héng 。 。 勾 gōu 引 yǐn 香 xiāng 闺 guī 春 chūn 绪 xù 动 dòng 。 。 新 xīn 泥 ní 污 wū 损 sǔn 鞋 xié 尖 jiān 凤 fèng 。 。
鹊踏枝 · 责草。清代。陈世祥。抹雨拖烟愁色重。千里长途,为甚年年种。惯把行人来断送。楼头一望青无缝。 狼藉好花铺作供。南北东西,是处惟伊横。勾引香闺春绪动。新泥污损鞋尖凤。