菩 pú 萨 sà 蛮 mán · · 留 liú 别 bié 赞 zàn 公 gōng , , 用 yòng 宋 sòng 芸 yún 子 zi 韵 yùn - - 陈 chén 步 bù 墀 chí
秦 qín 城 chéng 雁 yàn 断 duàn 风 fēng 声 shēng 恶 è 。 。 客 kè 中 zhōng 姜 jiāng 被 bèi 连 lián 宵 xiāo 薄 báo 。 。 此 cǐ 恸 tòng 岂 qǐ 寻 xún 常 cháng 。 。 休 xiū 教 jiào 涕 tì 泪 lèi 长 zhǎng 。 。
平 píng 原 yuán 人 rén 绣 xiù 线 xiàn 。 。 情 qíng 重 zhòng 和 hé 愁 chóu 惯 guàn 。 。 生 shēng 佛 fú 万 wàn 家 jiā 怜 lián 。 。 散 sàn 饶 ráo 青 qīng 一 yì 天 tiān 。 。
菩萨蛮 · 留别赞公,用宋芸子韵。清代。陈步墀。秦城雁断风声恶。客中姜被连宵薄。此恸岂寻常。休教涕泪长。 平原人绣线。情重和愁惯。生佛万家怜。散饶青一天。