梓 zǐ 潼 tóng 岁 suì 暮 mù - - 郑 zhèng 谷 gǔ
江 jiāng 城 chéng 无 wú 宿 sù 雪 xuě , , 风 fēng 物 wù 易 yì 为 wèi 春 chūn 。 。
酒 jiǔ 美 měi 消 xiāo 磨 mó 日 rì , , 梅 méi 香 xiāng 著 zhe 莫 mò 人 rén 。 。
老 lǎo 吟 yín 穷 qióng 景 jǐng 象 xiàng , , 多 duō 难 nàn 损 sǔn 精 jīng 神 shén 。 。
渐 jiàn 有 yǒu 还 hái 京 jīng 望 wàng , , 绵 mián 州 zhōu 减 jiǎn 战 zhàn 尘 chén 。 。
梓潼岁暮。唐代。郑谷。江城无宿雪,风物易为春。 酒美消磨日,梅香著莫人。 老吟穷景象,多难损精神。 渐有还京望,绵州减战尘。