浪 làng 淘 táo 沙 shā · · 秣 mò 陵 líng 秋 qiū 旅 lǚ - - 曹 cáo 尔 ěr 堪 kān
雁 yàn 字 zì 起 qǐ 江 jiāng 干 gān 。 。 红 hóng 藕 ǒu 花 huā 残 cán 。 。 月 yuè 明 míng 昨 zuó 夜 yè 照 zhào 更 gēng 阑 lán 。 。 酒 jiǔ 醒 xǐng 忽 hū 惊 jīng 秋 qiū 色 sè 近 jìn , , 回 huí 首 shǒu 长 zhǎng 看 kàn 。 。
零 líng 露 lù 晓 xiǎo 风 fēng 寒 hán 。 。 乡 xiāng 梦 mèng 须 xū 还 hái 。 。 凤 fèng 城 chéng 衰 shuāi 柳 liǔ 不 bù 堪 kān 攀 pān 。 。 木 mù 落 luò 秦 qín 淮 huái 人 rén 欲 yù 去 qù , , 无 wú 限 xiàn 关 guān 山 shān 。 。
浪淘沙 · 秣陵秋旅。清代。曹尔堪。雁字起江干。红藕花残。月明昨夜照更阑。酒醒忽惊秋色近,回首长看。 零露晓风寒。乡梦须还。凤城衰柳不堪攀。木落秦淮人欲去,无限关山。