木 mù 兰 lán 花 huā 令 lìng 其 qí 六 liù 寄 jì 松 sōng 之 zhī - - 曹 cáo 尔 ěr 堪 kān
回 huí 头 tóu 吴 wú 楚 chǔ 风 fēng 烟 yān 阔 kuò , , 离 lí 思 sī 浑 hún 如 rú 枯 kū 涧 jiàn 咽 yàn 。 。
东 dōng 华 huá 扑 pū 面 miàn 软 ruǎn 尘 chén 多 duō , , 惭 cán 愧 kuì 何 hé 郎 láng 连 lián 汗 hàn 抹 mǒ 。 。
莼 chún 羹 gēng 羡 xiàn 尔 ěr 沾 zhān 唇 chún 滑 huá , , 作 zuò 者 zhě 七 qī 人 rén 今 jīn 有 yǒu 八 bā 。 。
垂 chuí 虹 hóng 秋 qiū 色 sè 最 zuì 关 guān 情 qíng , , 知 zhī 向 xiàng 长 cháng 桥 qiáo 看 kàn 串 chuàn 月 yuè 。 。
木兰花令 其六 寄松之。清代。曹尔堪。回头吴楚风烟阔,离思浑如枯涧咽。 东华扑面软尘多,惭愧何郎连汗抹。 莼羹羡尔沾唇滑,作者七人今有八。 垂虹秋色最关情,知向长桥看串月。