寄 jì 赠 zèng 孙 sūn 路 lù 处 chǔ 士 shì - - 郑 zhèng 谷 gǔ
平 píng 生 shēng 诗 shī 誉 yù 更 gèng 谁 shuí 过 guò , , 归 guī 老 lǎo 东 dōng 吴 wú 命 mìng 若 ruò 何 hé 。 。
知 zhī 己 jǐ 凋 diāo 零 líng 垂 chuí 白 bái 发 fà , , 故 gù 园 yuán 寥 liáo 落 luò 近 jìn 沧 cāng 波 bō 。 。
酒 jiǔ 醒 xǐng 藓 xiǎn 砌 qì 花 huā 阴 yīn 转 zhuǎn , , 病 bìng 起 qǐ 渔 yú 舟 zhōu 鹭 lù 迹 jī 多 duō 。 。
深 shēn 入 rù 富 fù 春 chūn 人 rén 不 bú 见 jiàn , , 闲 xián 门 mén 空 kōng 掩 yǎn 半 bàn 庭 tíng 莎 shā 。 。
寄赠孙路处士。唐代。郑谷。平生诗誉更谁过,归老东吴命若何。 知己凋零垂白发,故园寥落近沧波。 酒醒藓砌花阴转,病起渔舟鹭迹多。 深入富春人不见,闲门空掩半庭莎。