卖 mài 花 huā 声 shēng 冬 dōng 至 zhì 和 hé 悔 huǐ 堂 táng 弟 dì 韵 yùn - - 张 zhāng 玉 yù 珍 zhēn
林 lín 雀 què 噪 zào 新 xīn 晴 qíng 。 。 晓 xiǎo 梦 mèng 初 chū 惊 jīng 。 。 深 shēn 深 shēn 斗 dòu 帐 zhàng 峭 qiào 寒 hán 生 shēng 。 。 早 zǎo 是 shì 黄 huáng 梅 méi 开 kāi 遍 biàn 了 le , , 香 xiāng 透 tòu 疏 shū 屏 píng 。 。
绿 lǜ 酒 jiǔ 且 qiě 闲 xián 倾 qīng 。 。 醉 zuì 也 yě 还 hái 醒 xǐng 。 。 绣 xiù 丝 sī 欲 yù 理 lǐ 又 yòu 关 guān 情 qíng 。 。 只 zhǐ 恐 kǒng 添 tiān 将 jiāng 愁 chóu 一 yī 线 xiàn , , 说 shuō 与 yǔ 谁 shuí 听 tīng 。 。
卖花声冬至和悔堂弟韵。清代。张玉珍。林雀噪新晴。晓梦初惊。深深斗帐峭寒生。早是黄梅开遍了,香透疏屏。 绿酒且闲倾。醉也还醒。绣丝欲理又关情。只恐添将愁一线,说与谁听。