鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 怀 huái 远 yuǎn - - 张 zhāng 素 sù
病 bìng 起 qǐ 楼 lóu 头 tóu 月 yuè 影 yǐng 低 dī 。 。 天 tiān 寒 hán 风 fēng 急 jí 雁 yàn 声 shēng 稀 xī 。 。 可 kě 怜 lián 妾 qiè 似 shì 黄 huáng 花 huā 瘦 shòu , , 不 bú 见 jiàn 人 rén 从 cóng 白 bái 帝 dì 归 guī 。 。
千 qiān 里 lǐ 隔 gé , , 两 liǎng 心 xīn 知 zhī 。 。 料 liào 因 yīn 途 tú 远 yuǎn 故 gù 迟 chí 回 huí 。 。 素 sù 猿 yuán 切 qiè 莫 mò 山 shān 头 tóu 叫 jiào , , 歧 qí 路 lù 愁 chóu 添 tiān 客 kè 子 zi 悲 bēi 。 。
鹧鸪天 · 怀远。清代。张素。病起楼头月影低。天寒风急雁声稀。可怜妾似黄花瘦,不见人从白帝归。 千里隔,两心知。料因途远故迟回。素猿切莫山头叫,歧路愁添客子悲。