浣 huàn 溪 xī 沙 shā 其 qí 一 yī 仿 fǎng 饮 yǐn 水 shuǐ 词 cí 只 zhǐ 求 qiú 貌 mào 似 sì 却 què 无 wú 题 tí 目 mù 也 yě - - 梁 liáng 鼎 dǐng 芬 fēn
才 cái 说 shuō 当 dāng 时 shí 泪 lèi 暗 àn 倾 qīng 。 。
宵 xiāo 宵 xiāo 寒 hán 雨 yǔ 绿 lǜ 阴 yīn 成 chéng 。 。
有 yǒu 人 rén 帘 lián 外 wài 盼 pàn 天 tiān 晴 qíng 。 。
独 dú 自 zì 空 kōng 庭 tíng 花 huā 细 xì 落 luò , , 那 nà 堪 kān 今 jīn 夜 yè 月 yuè 微 wēi 明 míng 。 。
药 yào 烟 yān 茶 chá 梦 mèng 断 duàn 平 píng 生 shēng 。 。
浣溪沙 其一 仿饮水词只求貌似却无题目也。清代。梁鼎芬。才说当时泪暗倾。 宵宵寒雨绿阴成。 有人帘外盼天晴。 独自空庭花细落,那堪今夜月微明。 药烟茶梦断平生。