清 qīng 平 píng 乐 lè 七 qī 夕 xī 口 kǒu 占 zhàn - - 梁 liáng 启 qǐ 勋 xūn
巧 qiǎo 如 rú 可 kě 乞 qǐ 。 。
更 gèng 有 yǒu 何 hé 人 rén 拙 zhuō 。 。
垂 chuí 地 dì 银 yín 河 hé 自 zì 清 qīng 澈 chè 。 。
亘 gèn 古 gǔ 不 bù 闻 wén 呜 wū 咽 yè 。 。
纱 shā 窗 chuāng 已 yǐ 入 rù 新 xīn 凉 liáng 。 。
流 liú 萤 yíng 明 míng 灭 miè 低 dī 昂 áng 。 。
庭 tíng 树 shù 远 yuǎn 连 lián 天 tiān 阔 kuò , , 双 shuāng 星 xīng 徐 xú 度 dù 红 hóng 墙 qiáng 。 。
清平乐 七夕口占。清代。梁启勋。巧如可乞。 更有何人拙。 垂地银河自清澈。 亘古不闻呜咽。 纱窗已入新凉。 流萤明灭低昂。 庭树远连天阔,双星徐度红墙。