人 rén 月 yuè 圆 yuán 喜 xǐ 外 wài 至 zhì - - 许 xǔ 诵 sòng 珠 zhū
月 yuè 明 míng 如 rú 镜 jìng 帘 lián 栊 lóng 静 jìng , , 蓦 mò 听 tīng 远 yuǎn 人 rén 还 hái 。 。
相 xiāng 逢 féng 无 wú 语 yǔ , , 双 shuāng 眸 móu 暗 àn 观 guān , , 众 zhòng 里 lǐ 偏 piān 怜 lián 。 。
最 zuì 难 nán 消 xiāo 受 shòu , , 有 yǒu 情 qíng 红 hóng 泪 lèi , , 无 wú 恙 yàng 青 qīng 衫 shān 。 。
莲 lián 花 huā 憔 qiáo 悴 cuì , , 梨 lí 花 huā 惨 cǎn 淡 dàn , , 同 tóng 是 shì 辛 xīn 酸 suān 。 。
人月圆 喜外至。清代。许诵珠。月明如镜帘栊静,蓦听远人还。 相逢无语,双眸暗观,众里偏怜。 最难消受,有情红泪,无恙青衫。 莲花憔悴,梨花惨淡,同是辛酸。