虞 yú 美 měi 人 rén 其 qí 五 wǔ 渡 dù 江 jiāng 述 shù 怀 huái - - 董 dǒng 俞 yú
夜 yè 阑 lán 怕 pà 向 xiàng 蓬 péng 窗 chuāng 睡 shuì 。 。 谙 ān 尽 jǐn 孤 gū 眠 mián 味 wèi 。 。
长 cháng 江 jiāng 笑 xiào 我 wǒ 往 wǎng 来 lái 频 pín 。 。 况 kuàng 是 shì 早 zǎo 春 chūn 时 shí 候 hòu 倍 bèi 愁 chóu 人 rén 。 。
从 cóng 前 qián 好 hǎo 景 jǐng 都 dōu 辜 gū 负 fù 。 。 总 zǒng 为 wèi 儒 rú 冠 guān 误 wù 。 。
此 cǐ 身 shēn 底 dǐ 事 shì 不 bù 能 néng 闲 xián 。 。 赢 yíng 得 de 半 bàn 江 jiāng 风 fēng 雪 xuě 浪 làng 如 rú 山 shān 。 。
虞美人 其五 渡江述怀。清代。董俞。夜阑怕向蓬窗睡。谙尽孤眠味。 长江笑我往来频。况是早春时候倍愁人。 从前好景都辜负。总为儒冠误。 此身底事不能闲。赢得半江风雪浪如山。