海 hǎi 棠 táng 春 chūn · · 闺 guī 词 cí , , 和 hé 王 wáng 阮 ruǎn 亭 tíng 先 xiān 生 shēng 韵 yùn 晓 xiǎo 妆 zhuāng - - 董 dǒng 元 yuán 恺 kǎi
玉 yù 盘 pán 水 shuǐ 浸 jìn 金 jīn 钿 diàn 影 yǐng 。 。 清 qīng 波 bō 映 yìng 、 hóng 红 cháo 潮 wēi 微 xǐng 醒 jiāo 。 。 娇 yàn 艳 tǐ 体 shēng 生 xiāng 香 lù , , 露 shī 湿 lí 梨 huā 花 lěng 冷 。 。
起 qǐ 来 lái 唤 huàn 婢 bì 移 yí 奁 lián 镜 jìng 。 。 忙 máng 掩 yǎn 敛 liǎn 、 luó 罗 qún 裙 xiān 先 zhěng 整 fēng 。 。 风 niǎo 袅 shuǐ 水 chén 沉 yān 烟 gèng , , 更 ruò 爇 lóng 龙 xián 涎 bǐng 饼 。 。
海棠春 · 闺词,和王阮亭先生韵晓妆。清代。董元恺。玉盘水浸金钿影。清波映、红潮微醒。娇艳体生香,露湿梨花冷。 起来唤婢移奁镜。忙掩敛、罗裙先整。风袅水沉烟,更爇龙涎饼。