应 yìng 天 tiān 长 zhǎng · · 秋 qiū 闺 guī , , 集 jí 唐 táng 词 cí - - 董 dǒng 元 yuán 恺 kǎi
玉 yù 京 jīng 人 rén 去 qù 秋 qiū 萧 xiāo 索 suǒ 。 。 愁 chóu 眉 méi 敛 liǎn 翠 cuì 春 chūn 烟 yān 薄 báo 。 。 倚 yǐ 兰 lán 桡 ráo , , 卷 juǎn 珠 zhū 箔 bó 。 。 前 qián 事 shì 岂 qǐ 堪 kān 重 zhòng 想 xiǎng 着 zhe 。 。
酒 jiǔ 醒 xǐng 情 qíng 怀 huái 恶 è 。 。 灯 dēng 背 bèi 小 xiǎo 窗 chuāng 高 gāo 阁 gé 。 。 离 lí 魂 hún 何 hé 处 chǔ 飘 piāo 泊 bó 。 。 柳 liǔ 阴 yīn 烟 yān 漠 mò 漠 mò 。 。
应天长 · 秋闺,集唐词。清代。董元恺。玉京人去秋萧索。愁眉敛翠春烟薄。倚兰桡,卷珠箔。前事岂堪重想着。 酒醒情怀恶。灯背小窗高阁。离魂何处飘泊。柳阴烟漠漠。