梅 méi 花 huā 引 yǐn · · 本 běn 意 yì - - 黄 huáng 永 yǒng
春 chūn 风 fēng 吹 chuī 。 。 春 chūn 事 shì 才 cái 。 。 破 pò 腊 là 梅 méi 花 huā 次 cì 第 dì 开 kāi 。 。 暗 àn 香 xiāng 催 cuī 。 。 暗 àn 香 xiāng 催 cuī 。 。 雪 xuě 满 mǎn 旧 jiù 山 shān , , 何 hé 如 rú 此 cǐ 地 dì 栽 zāi 。 。
银 yín 筝 zhēng 谁 shuí 弄 nòng 梅 méi 花 huā 曲 qū 。 。 金 jīn 樽 zūn 谁 shuí 倒 dào 梅 méi 花 huā 谷 gǔ 。 。 莫 mò 停 tíng 杯 bēi 。 。 莫 mò 停 tíng 杯 bēi 。 。 家 jiā 在 zài 醉 zuì 乡 xiāng , , 相 xiāng 期 qī 归 guī 去 qù 来 lái 。 。
梅花引 · 本意。清代。黄永。春风吹。春事才。破腊梅花次第开。暗香催。暗香催。雪满旧山,何如此地栽。 银筝谁弄梅花曲。金樽谁倒梅花谷。莫停杯。莫停杯。家在醉乡,相期归去来。