山 shān 花 huā 子 zǐ 夏 xià 词 cí - - 黄 huáng 永 yǒng
独 dú 上 shàng 帘 lián 钩 gōu 看 kàn 月 yuè 明 míng 。 。
闲 xián 停 tíng 小 xiǎo 扇 shàn 白 bái 罗 luó 轻 qīng 。 。
习 xí 习 xí 春 chūn 风 fēng 吹 chuī 不 bù 断 duàn , , 翠 cuì 荷 hé 擎 qíng 。 。
避 bì 暖 nuǎn 长 zhǎng 抛 pāo 金 jīn 鸭 yā 火 huǒ , , 卸 xiè 妆 zhuāng 惊 jīng 溜 liū 玉 yù 钗 chāi 声 shēng 。 。
早 zǎo 是 shì 侍 shì 儿 ér 能 néng 解 jiě 意 yì , , 展 zhǎn 桃 táo 笙 shēng 。 。
山花子 夏词。清代。黄永。独上帘钩看月明。 闲停小扇白罗轻。 习习春风吹不断,翠荷擎。 避暖长抛金鸭火,卸妆惊溜玉钗声。 早是侍儿能解意,展桃笙。