寄 jì 明 míng 月 yuè 山 shān 僧 sēng - - 齐 qí 己 jǐ
山 shān 称 chēng 明 míng 月 yuè 好 hǎo , , 月 yuè 出 chū 遍 biàn 山 shān 明 míng 。 。
要 yào 上 shàng 诸 zhū 峰 fēng 去 qù , , 无 wú 妨 fáng 半 bàn 夜 yè 行 xíng 。 。
白 bái 猿 yuán 真 zhēn 雪 xuě 色 sè , , 幽 yōu 鸟 niǎo 古 gǔ 琴 qín 声 shēng 。 。
吾 wú 子 zi 居 jū 来 lái 久 jiǔ , , 应 yīng 忘 wàng 我 wǒ 在 zài 城 chéng 。 。
寄明月山僧。唐代。齐己。山称明月好,月出遍山明。 要上诸峰去,无妨半夜行。 白猿真雪色,幽鸟古琴声。 吾子居来久,应忘我在城。